- Tôi ư? Hiện tại tôi đang làm đồ tể.Năm ngàn năm sau, mặc dù Babylon không còn, nhưng nó đã trở thành huyền thoại thu hút sự tìm hiểu của mọi người.- Vì rất hài lòng với mẫu thiết kế trang trí của tôi trên những thanh gươm của đội cận vệ hoàng gia nên nhà vua đã thưởng cho tôi năm mươi đồng tiền vàng.- Lẽ nào anh không rút ra được bài học gì sao? Thật ra, điều này cũng đơn giản thôi, chính là: "Nếu anh muốn giúp bạn bè của mình, thì phải sao để gánh nặng không chuyển từ bạn bè sang cho chính bản thân anh".- Giàu đến nỗi nhà vua phải tìm tới ông ta để nhờ hỗ trợ về vấn đề ngân khố.Bởi vì, anh ta không chịu cho biết tên của mình.Hừ! Với sức người có hạn, thì ai có thể làm nhanh công việc khó nhọc này chứ?Người bạn thương gia của chúng ta đã có dịp may hiếm có nhưng lại không biết cách nắm lấy nó và tất nhiên là bỏ lỡ một cơ hội có thể đem lại sự giàu có cho anh ấy.Người cha muốn con mình sau này lớn lên có một số vốn làm ăn, nên đã cho người vay tiền vay mười đồng bạc.Năm mươi đồng tiền vàng! Số tiền mà có lẽ suốt cuộc đời Rodan, anh không dám mơ là có ngày mình sẽ sở hữu chúng.
