Đó là chủ nhật đầu tiên sau một khoảng thời gian dài mà James không phải bận tâm lo nghĩ gì đến công việc của ngày thứ hai.Thế nhưng mọi chuyện hóa ra ngược lại.Tớ vẫn không thể hiểu được.Anh vẫn đang đi đúng đường, vấn đề là anh chỉ đi hơi chệch một tí mà thôi.Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ.Jack, sếp của anh, gọi James lên văn phòng gặp ông.Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng.Thứ sáu này nhé? 7 giờ được không? Nhớ dẫn theo bọn nhóc nữa đấy.Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa.- Tớ không muốn lặp lại tình huống lần trước, vì thế tớ chọn cách nói khác.