Stephen kể với tôi: “bây giờ tôi chẳng có doanh nghiệp mà cũng chẳng có đồng xu dính túi.Mài dũa trực giác trong cuộc sống của bạn.Những nhà tâm lý học hàm ý đến khả năng tưởng tượng những gì sẽ xảy ra, hơn là đến những gì đã thực sự xảy ra – kiểu như “suy nghĩ trái với sự thật”.Sau chừng mười phút tập luyện như thế thì từ từ mở mắt ra.trong thực tế thì không hẳn như vậy, và cũng thật sai lầm nếu chỉ phán đoán một người qua diện mạo gương mặt họ.E rằng nếu họ mong chờ mình phỏng vấn tốt, thì họ sẽ qúa tự tin đến nỗi không dành thời gian chuẩn bị rốt ráo cho cuộc phỏng vấn.Nào, chúng ta cùng lân lượt xem xét những giai đoạn ấy.một lần nữa, trực giác của tôi lại rung lên những hồi chuông báo động,một lần nữa tôi lại làm ngơ chúng, và chẳng có mối quan hệ nào suông sẻ cả.Điều này cũng giống như trước kia, nhưng bây giờ thậm chí còn mạnh mẽ hơn.Tôi nghĩ bây giờ cuộc phỏng vấn chúng ta hãy cũng chơi trò thú vị ấy.
