- Cậu có còn nhớ tâm trạng của cậu khi lần đầu đến gặp tớ để than vãn về những nỗi khốn khổ trong việc quản lý không? Theo tớ nghĩ thì khi ấy cậu không đủ kiên nhẫn để nghe hết một mạch những điều này! Nhất là cậu cũng chưa thể ứng dụng tất cả ngay được.- Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười.Phải chi lúc đó tôi nói rõ hơn thì có lẽ cậu đã đến gặp tôi trước khi có những quyết định sai lầm đó.Nhân viên của anh đã không hoàn thành công việc đúng hạn.Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm.Họ là một đôi khắng khít trong học tập lẫn khi chơi thể thao.Họ lớn lên trong cùng một thị trấn, sống trên cùng một con đường và ở cạnh nhà nhau.James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầuChỉ đơn giản là vì họ có cùng những sở thích và thấy vui khi cùng thể hiện những điểm tương đồng đó mà thôi.Anh đã trao đổi với Josh rất cụ thể và rõ ràng về những yêu cầu công việc và Josh cũng đã rất hiểu những mong muốn của anh.