Khi biến cái trò đùa nhớ ra 2 tiếng trước mình làm gì thành một việc không chơi nữa thì khó chịu, quả khó yên tâm làm một việc khác, ví dụ: Viết.Thích làm cả cái mình không thích.Người bảo đời là một bát sơri.Gần cuối buổi, đang bê chai thì có một người đàn bà chưa già ngồi ăn ở bàn bên trái gọi giật lại: Mày ơi, dọn chỗ bát này đi.Hoặc về sau mới lí giải được.Nhưng vì không thấy thì làm sao họ cho bạn thời gian được.À nhầm, thế thì chưa xứng gọi là độc giả.Khỏe theo nghĩa dẻo dai.Với người không quá lo về thực phẩm thì đánh mạnh vào nhu cầu hưởng thụ.Không phải lúc nào bạn cũng lủi thủi quay lại.