Trong một mặt nào đó, sự thay đổi này có vẻ là một điều tốt.Chính là trong vòng quay của cuộc sống mà khi chúng ta già đi, chúng ta có xu hướng trở về với thời ấu thơ của mình.Đây chính là cuốn sách mà tất cả chúng ta đều có thể tiếp cận khi chúng ta cần một giọng nói quan tâm – như tôi thường lần giở tập thư điện tử và thư qua bưu điện – khi tôi cần một giọng nói chắc chắn và đáng tin cậy, đầy hy vọng nhưng không phải lúc nào cũng sẵn lòng đưa ra sự bảo đảm.Đôi khi, điều đó không bao giờ xảy ra.Khi tôi đang kể cho Tổng Thống Bush.Chúng ta nghĩ rằng bọn trẻ không có cảm giác sợ hãi sao? Thế mà có tới 3400 trẻ em chết mỗi năm do tai nạn xe cộ và 5000 em bị giết bởi tai nạn súng đạn.Thế thì cái gì vẫn còn lại? Đây là câu hỏi đáng phải suy nghĩ.Quả thật nó là chủ đề trong cuộc sống của tôi một thời gian khá dài.Người ta có thể luôn luôn tìm ra sự hài lòng, mà thường là qua tôn giáo hay học thuyết khi chém giết.Chúng ta không thích nghĩ rằng bản thân mình bị mắc bẫy.