Với những người bị nỗi sợ hãi chi phối, họ bị thôi thúc phải thành công về mặt tài chính chỉ để chứng tỏ với xã hội rằng mình “dư dả”.Họ sống theo phương châm: “Của cải trên thế gian này chỉ có bấy nhiêu thôi, chừng đó không bao giờ đủ để chia cho tất cả mọi người, và bạn không thể có được mọi thứ bạn muốn”.thân ra khỏi chúng trong thực tại và lựa chọn xem có nên giữ lại hay bỏ chúng đi – dựa vào việc bạn là ai hôm nay, bạn đang ở đâu, và bạn muốn ngày mai mình ở vị trí nào.Phương pháp dạy dễ hiểu của ông đã trở thành chiếc chìa khóa giúp chúng tôi mở cánh cửa dẫn đến thành công.Những người thuộc tầng lớp trung lưu ít nhất còn đi xa hơn một bước, song đáng buồn thay, đó chỉ là một bước nhỏ.Không có khoản tiền nào, hay bất cứ điều gì khác liên quan tới vấn đề tài chính là đủ đối với những người cảm thấy chưa đủ hài lòng với chính bản thân mình.Tôi bảo họ đứng thành vòng tròn rồi tôi đưa cho người đầu tiên một tờ 5 đô-la và yêu cầu họ dùng số tiền đó để mua thứ mà người thứ hai mang theo.Liệu tình trạng tài chính của bạn có gì thay đổi sau một năm, hai năm hay năm năm nữa? Câu trả lời có lẽ là không.Mặt khác, nếu bạn tin là mình giàu có thì bạn sẽ tạo ra sự sung túc.Tôi cũng không được dạy môn Thu nhập Thụ động 101 trong trường phổ thông, mà được dạy cách đóng bàn ghế và rèn đồ sắt (bạn hãy để ý rằng cả hai đều là việc làm cả) và tôi đã làm được một cái chân nến tuyệt đẹp cho mẹ tôi.