Bây giờ các tôi đều trưởng thành, và tôi đã có ba đứa cháu ngộ nghĩnh dễ thương.Mà chưa chắc gì họ đã thành công.Khi đi học và lúc ở trường về, tôi ghé vào trại họ, giúp họ bửa củi, vắt sữa bò, cho súc vật ăn uống.Phillips nói, tôi đã "đầu cơ bằng tai", ai nói làm sao tin ngay làm vậy".Tôi đánh máy lại câu ấy rồi dán lên tấm kính che mưa trong xe tôi, để trong khi cầm lái, lúc nào tôi cũng phải ngó tới.Tờ Times có đăng một bài nói về một sĩ quan bị trọng thương ở Guadalcannal.Ông tóm tắt hết những điều đó trong câu này: "Có muốn khổn khổ thì cứ phí công tự hỏi xem mình sướng hay khổ".Như trường hợp của William H.Rồi ông đưa kính và hình cho bà nọ.(Trước kia tôi thường phí một hoặc hai giờ để lo lắng than thở mà chẳng ai biết được một cách rõ ràng vấn đề đó khó khăn ở chỗ nào.