Một người quen dửng dưng rất lạ.Lẽ ra cậu không nên tồn tại trên đời này.Anh hơn cô một cấp học, mỗi buổi sáng anh đều đặn qua nhà chở cô đến trường cô rồi vòng lại trường của mình, mặc dù không thuận đường cho lắm nhưng anh vẫn thấy rất vui vì có cảm giác luôn được bảo bọc cho cô, có lẽ đứa con trai nào cũng đều thích như thế – có thể nói như vậy, cho đến một ngày cô giành được một suất học bổng toàn phần của đại học CamBridge, Anh Quốc.Bât hanh là khi bạn có cả môt rổ bánh nhưng lại không có thời gian để ăn chúng.- Bố hư quá, mẹ luôn dạy con đánh nhau là không tốt mà, sao bố cứ mãi đánh nhau mà không về ăn Tết với mẹ con mình!Bỗng một ni cô gần đó nhìn thấy và chạy lại chỗ Chip.Còn mẹ Chip thì là một người phụ nữ đảm đan và hiền lành, mỗi lần hai người có “chiến tranh”, Chip cảm thấy thương mẹ rất nhiều, bà luôn là người phải chịu đựng nhiều nhất.Điều đó đòi hỏi khả năng làm việc độc lập rất cao.- Người con gái tiết kiệm là người con gái mua thật nhiều quần áo nhưng chỉ luôn mặc thật ít.Mình tức lắm nhưng chỉ biết lấy đó làm bài học xương máu thôi…”
