Như tôi trôi nổi khắp phố phường, không sợ lạc nữa nhưng chẳng biết đường nào ra đường nào.Cái vỏ kẹo bé tí, sân vận động đằng nào chả phải quét dọn.Những cái đó có quên đâu mà phải nhớ.Các anh chị đi thi đại học bác cũng đi xem bói, vừa rồi, lại nhờ cháu đèo cô đi mua hàng mã về đốt giải tà cho chị…Con gái cả sắp lấy chồng, con gái út mổ ruột thừa còn nằm viện, chuẩn bị hàng bán ngày 20-11… Lại còn thằng cháu ngỗ ngược quỉ quái đội lốt trẻ em mắc những bệnh vô phương cứu chữa vì có phải bệnh đâu.Mẹ cười: Con tinh khôn lắm.Xem xong ông ta nói: 50% đỗ, 50% trượt.Âm thanh lắng hẳn đi.Đôi lúc họ quá mệt mỏi và dồn nén đến độ không nhận thức rõ hành động của mình.Chính nó làm bạn đau không ít.