Đấy, như kiểu có sương mù trong phòng.Hôm nay nó lại đến báo với bác là cháu không đi học cả buổi.Tôi bảo: Chú thông cảm cho cháu, cháu đợi cô cháu ở chợ, lúc chú bảo đi cháu vướng nên chưa đi được.Bạn lấy xe máy, đứng ở cổng bệnh viện chờ bác làm thủ tục xong đưa bác về.Cô giúp việc này mới đến nên thường nhầm lẫn.Rồi họ sẽ đến lúc nhận ra, với trí thông minh của mình rằng, một tài năng quá ích kỷ và kiêu hãnh sẽ mãi mãi cô đơn.Em biết lúc ấy anh sẽ phá lên cười và ôm chặt hai mẹ con…Khi rảo bước nhanh, lên xuống cái cầu thang dốc không có bậc, đưa tăcxi vào cổng… bạn lại thấy những cơn mệt bị hắt phăng sang một bên.Phải hết sức giữ gìn.Hơi buồn là bộ mặt làm đỏm nơi dưới phố về đêm chỉ lòe loẹt có ngần ấy son phấn.
