Cũng thành thói quen rồi.Trước khi kể tiếp chuyện hôm qua thì tôi đốt.Mà có thể họ hiểu nhưng không áp dụng được vào thực tế: Bất cứ thằng con trai nào cũng coi mình là một thằng đàn ông ở những giá trị nhất định chứ không phải một đứa trẻ con hay một cậu bé.Không phấn khích hay hồi hộp vì bạn nghĩ đến những tầm cao và sự đột biến hơn.Thả thơ ra để nó bị bọn vô học cho ăn một cái tát.Rồi vừa nói bác vừa lấy thuốc.Trên đường, bác vẫn lo đủ thứ.Và vì thế, chúng ta lại hay tin vào những chuyện đùa.Nhưng vấn đề đó lại là loại cảm xúc bất mãn về cảm xúc tự nhiên.Tập thơ thì đã gửi hết lên mạng rồi.