Mà đã bị bác đọc vài dòng thì có lẽ không còn cơ hội làm nốt công việc còn lại.Thực sự là bác rất bực vì cháu không tôn trọng mọi người.Nhưng vấn đề là thời gian (dù không đầu không cuối) đã đi và kéo loài người theo, hình thành bản chất luôn phát triển.Bác lên nhắc lại bài học thuộc lòng luân lí.Có ai bảo: Loanh quanh luẩn quẩn cũng là chơi.Và đây là lần thứ hai tôi khóc.Căn nhà hơi lạnh, hơi quạnh quẽ.Đó là thế giới quan, là nhận thức của phần đông thế hệ đi trước và cả thế hệ của tôi.- Tôi rất mừng vì điều ấy.Để làm một cái gì đó mà nếu nó thành công, nó mới có thể làm người ta chịu hiểu.