Trong ba mươi năm hành nghề, tôi đã thua cuộc chỉ một lần.Có thể là không dễ chịu khi nghe những lời mà Gordon Livingston phải nói.Kết quả là sách bán rất chạy - và nó cũng không ít chân thật hơn bản gốc.Khi tôi lắng nghe những câu chuyện kể về quá khứ, tôi thực sự ấn tượng về cách mà mọi người nối tiếp những gì họ trải qua trong thời thơ ấu với con người của họ hiện nay.Những sự thay đổi vĩnh viễn này là di sản họ để lại, là món quà của họ cho ta.Tôi đã quen nghe những câu trả lời rằng điều đó đã xảy ra nhiều tháng hay thậm chí nhiều năm trước đây rồi.Đó chính là một phần của cuộc sống hàng ngày.Tôi nghĩ rằng cũng rất có ích nếu chúng ta có thể lập ra một cuốn sổ tay về những tính cách quí báu mô tả những phẩm chất đáng được nuôi dưỡng trong chính con người chúng ta và để tìm ra bạn bè và người chúng ta yêu.Ngay từ đầu, chúng ta đã biết rằng chúng ta nuôi chúng để rồi chúng sẽ rời bỏ chúng ta và nghĩa vụ của chúng ta là giúp chúng làm điều này mà không cảm thấy nó là gánh nặng do cảm giác về lòng biết ơn vô hạn và món nợ không sao trả nổi.Khu vườn đã mất nhưng tôi đã tìm ra chàng và tôi hài lòng».