Sau, ông Howell đề nghị với uỷ ban chỉ xem xét từng vần đề một, rồi quyết định ngay.Hai nẹ con tôi nằm cạnh bên nhau trên giường.Tôi có thể giải cho viên thống đốc Nhật."Tỉnh dậy, tôi không còn nhớ tôi đang ở đâu nữa.Đáng lẽ đợi kẻ thù chỉ trích tính tình hoặc công việc của ta, ta đi trước y đi.Họ không biết họ làm được việc gì mà cũng không biết thích hợp với việc gì nữa.Quân đội của đại tướng Lee ở trong đồn, đói, rách, bị đánh bại.Người này kể lại với tôi rằng đô đốc nổi tam bành lên, giậm chân chửi thề, bảo tôi là quân ăm trộm, quân phản nghịch, rằng tôi đã cả gan khiêu khích quân đội Thiên Hoàng! Tôi hiểu như vậy nghĩa là gì rồi.Nghĩ tới sự phải về giam mình trong một căn phòng lạnh lẽo và trống trải, tôi không chịu nổi.Chưa bao giờ tôi thấy một người vị tha hoặc sung sướng hơn ông ta".