Nó từng bắt chước anh từ lời ăn tiếng nói cho đến sở thích.Nhiệm vụ của tôi là chờ đến 9:30, tôi sẽ gạt cần điều khiển tắt sóng đài ABC, rồi nói vào micro: Đây là đài phát thanh WKAT-Miami, Miami Beach.Rút lui có trật tự khi lại thấy vị diễn giả kia lên trên sân khấu.Ống kính quay phim không gây cho tôi nhiều áp lực.Khi mới tới Washington thì ngay lập tức, tớ đã trở thành một fan của nhóm Redskin rồi.Ai nấy đều gật gà gật gù.Không ai đến đưa tang Bob Woolf để nghe Larry King nói! Chúng tôi, tất cả chúng tôi, đến đó vì Bob và vì còn nợ anh ấy một lời chào tạm biệt.Liệu tôi có nói điều gì không phải hay không? Tôi cố trấn tĩnh và tự nhủ hãy tự tin lên, cứ nói những gì mà mình nghĩ lúc đó.Những câu hỏi giả định kiểu này thì chẳng bao giờ giới hạn đề tài lẫn số lượng.Tôi rất vui khi một lần tình cờ đọc tạp chí Time và thấy Ted Koppel nhận xét thế này: Larry biết cách lắng nghe các vị khách mời.