Chỉ những người đang ở trong tình trạng tiêu cực sâu sắc, cảm thấy thực sự rất tệ hại, mới gây ra một thực tại như vậy, một thực tại phản ảnh cách cảm nhận của họ.Giống y như sự yên lặng, người ta cũng dễ dàng không để ý đến nó.tình thương không phải là cánh cổng dẫn vào cõi Bất thị hiện; nó chính là cái đến với thế giới này xuyên qua cánh cổng ấy.Chủ thể bị cưỡng bách cứ phải suy nghĩ miên man không ngừng, tức là ám chỉ hầu hết mọi người phải sống trong trạng thái cách biệt rõ rệt, trong một thế giới phức tạp và không lành mạnh, đầy rẫy những rối rắm và xung đột liên miên, một thế giới phản ảnh tình trạng manh mún ngày càng tăng của tâm trí.Nó chỉ có thể tồn tại khi bạn không hiện trú.Trong trạng thái tỏ ngộ, bạn là chính mình – “bạn” và “chính mình” hòa làm một.Mọi thứ xảy ra cho bạn trong trạng thái đó đều được cảm nhận phần nào giống như thế.Sự tỉnh thức ở cơ thể giữ cho bạn luôn hiện trú.Chưa bao giờ các mối quan hệ lại đầy dẫy phiền toái và xung đột như hiện nay.họ sẽ ngày càng lầm lạc, xung đột, bạo hành, bệnh tật, thất vọng và điên rồ hơn.