Anh đứng thẫn thờ ra đó mà suy nghĩ.- Còn tôi thì không thể nào lầm vào đâu đượccái nhìn thẳng thắn và chân thành của cậu.Chàng quỳ xuống tỏ lòng biết ơn, những giọt nước mắt sung sướng và hạnh phúc không kìm được đã trào ra.- Ngươi đang nói gì thế? Ta chẳng biết Sid cũng như cái gã ngốc nào đã nói cho mi cái điều vớ vẩn này.Và nó đã mỉm cười với cậu chứ không phải với tôi."Cây Bốn Lá thần kỳ dĩ nhiên mọc lên từ lòng đất.- Đúng vậy, anh bạn thơ ấu của tôi.Tôi biết ơn ông thật nhiều.Bà biết mọi thư diễn ra ở đây vì bà thường xuyên vẫn nói chuyện với tất cả các loài cây.Sid cũng nhận ra rằng những điều quan trọng thường ẩn chứa trong những việc tầm thường nhất.
