Tập thơ thì đã gửi hết lên mạng rồi.Để gìn giữ cho thế hệ mình và thế hệ mai sau.Nhìn cái chết tiến lại mà nhếch cười cay độc: Không còn nơi nào lạnh hơn nơi này nữa đâu.Tôi đã đến đó và đã trở về.Tôi gào suốt con đường cái câu trong bài Unforgiven II của Metallica mà thằng bạn dạy cho.Họ không tìm thấy đâu, sẽ không tìm thấy đâu.Nguyên nhân thì rất khó xác định.Nhà văn hôn lên má nàng như muốn vệt hồng ấy loang khắp thịt da nàng.Nhưng nó có giá trị khi ở giữa khoảng hư vô đến hư vô, nó đã ma sát với đời sống của các hạt bụi khác.Nó là một sự phối màu khá đẹp.
