Chính vì tôi chưa có kinh nghiệm về phản ứng của người Việt trước đùa và thật nên gặp phải những điều không theo dự kiến khi đưa cuốn sách của mình cho những người thân đọc.Bạn đã thực sự dấn thân rồi.Khi viết, ít ra là khi viết, tôi muốn mới.Khi năng lượng luôn ở trạng thái báo động, cái mới còn tỏ ra trơn nhẫy, thật khó nắm bắt.Nàng bảo: Anh ăn hộp cơm kia đi.Tôi sợ cảm giác yên bình lấp đi những sâu cay cần có.Mọi thứ đều không mới.Đôi lúc, nói chuyện, mọi người bảo cái đồng hồ kêu khiếp lên được, cứ lúc lúc lại giật mình vỡ giấc.Và cố sống tốt đến chừng nào còn có thể.Quả thất vọng khi xung quanh thường coi truyện là một thứ xa xỉ.