Tôi biết có những người cứ đọc, đọc như người ta uống rượu.Thơ bắt óc ta làm việc nhiều hơn tiểu thuyết, nếu trong thơ có phần tưởng tượng.Trong cái xứ sở của thời-gian, giàu nghèo cũng như nhau, khôn dại cũng như nhau.Anh chàng thông thái rởm là anh chàng lấc cấc, tự cho mình là khôn hơn mọi người.Tôi phải kể lể việc riêng như vậy để khỏi bị buộc tội làm thương tổn quyền lợi của các nhà báo, khi tôi chống thói đọc báo trên xe buổi sáng.Nhiều người hỏi mướn thì chủ phố phải tăng tiền.Xin bạn nhớ; không ai cướp được bảo vật đó của bạn.Ý muốn đó có nhiều tên.Hỡi người đời, anh phải tự biết anh.Phân tích cảm giác ấy, ta sẽ thấy trước hết là một nỗi lo âu, bối rối, chờ đợi, ngóng trông, mong mỏi.
