Họ bị im lặng, cuồng miệng quá rồi.Theo thời gian thì chúng dần thành thói quen.Ông nâng đôi tay nàng lên và hỏi: Vòng tràng hạt này em dành cho ai đây?.Lúc lúc mới thấy tiếng rú lạc lõng.Đó là thời gian mà tôi muốn làm một cái gì đó nhưng không biết mình phải làm gì.Mưa bắt đầu rơi rầm rầm, gió gào rú.Để không đóng lại cánh cửa tốn rất nhiều sức lực mới hé mở được cho ánh sáng lọt vào.Rất rối rắm và hoang mang.Miệng họ mặc kín mít áo quần.Gã lừ đừ đi đến cái cửa sổ.