Mẹ: Con vẫn uống thuốc đều đấy chứ? Tôi: Im lặng.Họ nhìn vào sự bỏ học, sự dậy muộn, sự vụng về, lờ đờ trong nhà của bạn.Có thể nàng sẽ đến ít hơn dù nàng đến thì cũng chả sung sướng gì.Diễn biến tâm lí có vẻ như thế.Vào đây, trời trở nên dịu hẳn.Phải ăn để bác không hỏi: Sao thế? Và còn để lấy sức viết.Nhà văn bỗng thèm nụ cười trong im lặng của nàng.Còn lại, mọi thứ khá dễ hiểu nếu thực sự muốn hiểu.Ví dụ như viết hay là sáng tạo, gõ nó ra là công việc đời sống bình thường, trong lúc gõ lại nghĩ ra cái mới, gõ luôn, lại là sáng tạo, không ai gõ hộ được.Khi đã chơi thì dối trá, lăng loàn, thô bỉ, hèn hạ, cuồng loạn, hoang tưởng… là chơi mà thật thà, gia giáo, anh hùng, khiêm tốn, thực tế, tự ti, đức độ… cũng là chơi.