Cuộc sống luôn cho tôi chỗ để sinh tồn.Tại sao mọi người lại ngủ được.Đúng lúc đang tí tởn thì có một thằng cướp xông ra.Về phần cái ác thì vẫn luôn củng cố và bành trướng địa vị của nó.Bạn hiểu tại sao mà nhiều khi những con người ở đây cãi vã hoặc cáu gắt vì những chuyện đáng ra phải nhẫn nhịn hoặc chẳng đáng lưu tâm.Rau còn già, thịt còn dai nữa chứ.Nước mắt tôi lại rơi.Rất tiếc, tôi ạ, biết đâu tôi là một độc giả tồi.Bạn càng cầm chặt: Vô duyên sao tay còn run.Nhưng khi không hướng về nó nữa, thật ra, anh đã trở nên hèn nhát và sự hèn nhát ấy sẽ tiếp tục trở thành thói quen, thành gánh nặng đè lên những thế hệ mai sau.
