Cho nên địa vị người quân tử bao giờ cũng vượt thiên hạ, mà thiên hạ không oán cũng không hờn".Ông nói với các nhà nhiếp ảnh rằng: "Anh em còn lạ chi việc đó.ít lâu sau, có người kêu điện thoại nhà tôi chạy lại trả lời.Nói với người ấy về cái sở thích, hoài bão của họ".Chân lý đó đúng khi bạn viết tiểu thuyết cho độc giả coi.Nhưng tôi sẽ tin chắc rằng ông là một người giữ lời cam kết".bình tĩnh lại lần lần và khi tôi ngưng, ông bảo tôi: "Được.Nhưng lần này ông Amsel lại hỏi ý ông.Than ôi! Thực trạng khác xa những mơ mộng thiếu thời một cách độc địa làm sao! Sau cùng, năm 82 tuổi, Tolstoi không chịu nổi sự bất hòa ghê gớm trong gia đình nữa và một buổi tối, tháng 10 năm 1910, tuyết sa đầy trời ông trốn bà, đi xa, trong đêm tối và lạnh lẽo, không biết là đi về đâu.Nào, coi xem nào, có chuyện chi khó khăn đây?).
