Bạn sẽ cảm thấy mất đi cảm nhận về chính mình.Khổ đau của bạn rốt cùng không phải gây ra bởi những tình huống khó khăn mà bạn gặp phải, mà chính là do những điều kiện rất tiêu cực trong tâm thức bạn.(20) Tư tưởng có thể làm một “ngón tay chỉ trăng”: Ý nói tư tưởng và khái niệm không thể nắm bắt được thực tại, là một gì sinh động đổi thay từng giây từng hút.Vì quả thực chẳng có gì có tính chất cá nhân trong nỗi khổ của con người.Đó là một trạng thái ý thức tỉnh táo, hoàn toàn sáng tỏ.Nhưng đó chính là hơi thở của thiên nhiên, của vũ trụ.Có thể đó là một cảm giác nặng nề, khó chịu, căng thẳng, giận dữ hay có khi là buồn nôn.Từ đó bạn chỉ còn biết bám víu vào cái bản ngã nhỏ bé, đầy sợ hãi và tội nghiệp ở trong đầu bạn.Chú Jesus đã nói, khi Ngài vẫn còn đang bị gia hình trên cây thập tự giá: :Xin Cha (30) hãy tha thứ cho những kẻ ấy, vì họ không hề biết những gì họ đang làm.Đó gọi là thực tập để có ý thức về hơi thở của mình.
