Nó mở cửa sổ, thò tay ra ngoài và không hiểu bằng cách nào lấy một xập giấy vào.Con người vẫn làm khổ nhau bằng những sự chán và nhàm chán đấy thôi.Người ta mang nó đi như một mẫu vật tượng trưng cho thảm họa chiến tranh.Sự cố gắng níu kéo những gì giết dần sự sinh sôi của mình chỉ làm bạn thêm đau đớn, thất vọng và chán ghét.Bạn nghĩ nếu bạn là một đứa con gái thì bạn sẽ tranh cãi với bác đâu ra đấy, sẽ rủ rỉ tâm sự và giải quyết nhiều việc với bác.- Tôi muốn… Tôi muốn… Tôi muốn ông cụ sớm được ra đi thanh thản.Có một thời, sau mỗi câu nói, bố đều đệm thành quen câu Khổ quá.Bạn hiểu giới hạn khả năng nhận thức của bố mẹ.Ông ta đốt vì chúng bổ ích.Vì thế mà bên cạnh việc muốn đổi gió và tập điều độ, tôi hơi bực, tôi đi.
