Những người này có điểm gì chung? Có ai trong số họ tỏ ra bi quan - luôn luôn đợi chờ điều tệ hại nhất xẩy ra? Hẳn là không.Nhưng thay vì vui thích với thành công ấy, ông lại xem đó là một sự thất bại.Anh không còn sáng suốt để phân tích nguyên do, anh không đủ dũng cảm để nhìn nhận thời gian và vật chất có thể làm thay đổi con người.Cách sống của chúng ta cũng giống như một sinh viên làm bài luận - có thể là một người ưa trì hoãn hoặc là một người biết hoạch định.Khi cuộc sống trở nên tồi tệ hơn, chúng ta thường có khuynh hướng đào bới, suy luận hàng loạt những lý do và nguyên nhân khiến chúng ta thất bại.Khi mọi việc xấu đi, chúng ta luôn tìm cách trách cứ, và thường nhìn vào gương rồi phiền trách chính hình ảnh của mình.Tuy nhiên, có nhiều người trong chúng ta thường xuyên tham gia những trận thi đấu mà thật ra họ không hề quan tâm đến các giải thưởng.Những người gặt hái nhiều thành công nhất cũng chỉ có thể hạnh phúc như những người đạt được ít nhất.Có những người đổ lỗi cho hoàn cảnh hoặc ”ai sao tôi vậy", một cách sống thoả hiệp để vừa lòng người khác hay vì những lợi ích trước mắt mà quên chính mình và những giá trị thực sự khác.Rồi bạn sẽ thấy tinh thần ấy được phản chiếu cho chính bạn.