dần dần át cả tiếng dế kêu râm ran khi đêm tối đang chuyển sang rạng ánh bình minh chiếu qua từng kẽ lá.Câu hỏi của ta rất đơn giản: Có thật là chưa từng có một cây bốn lá nào mọc ở khu rừng này không?- Cái gì? - Nott la lên, không tin nổi những gì mình vừa nghe thấy.May mắn phải do mình tạo ra.- Thế ngài có biết tôi có thể tìm được đất mới ở nơi nào không?Những hạt cây này bỗng tan biến đi như những bông tuyết khi chúng chạm đất.Người hiệp sĩ chân chính không trông chờ vào sự may mắn, và không chỉ nghĩ đến mình.Tôi đã có tất cả, có những gì mà mình hằng mong muốn và cũng đã mất tất cả.Đám lá ấy mơn man thật nhẹ bàn tay ông như muốn mời gọi sự chú ýcủa ông.Cây Bốn Lá thần kỳ chứ gì?