Bạn đã rơi vào cái bẫy lôgic ma mãnh của tạo hóa.Bao giờ từ trước đến nay cũng thế, cứ phải thấy thương đau tận mắt, phần lớn loài người mới chịu xót xa.Ở đó, có thể tôi sẽ như một anh nông dân lạc lõng trong bữa tiệc thị thành.Như một bông tulip rơi trên mặt tuyết.Tôi dẫn ông anh vào chỗ xông hơi.Phần còn lại của cái đèn là tính từ hông xuống có thể gọi là chân.Nơi mà tôi chưa đến một mình bao giờ.Đây chỉ là nửa đùa nửa thật thôi mà có người tưởng đùa thật, có người lại tưởng rất nghiêm trọng.18 tuổi là được tự do.Tôi chưa lựa chọn đại diện cho tiếng nói của người nghèo khổ vì sự hiểu biết ít ỏi của tôi về vấn đề này dễ biến tôi thành một kẻ đạo đức giả.
