Rõ ràng Dickinson đã không thỏa được tham vọng siêu máy tính của Watson nhưng đồng thời lại chỉ ra giá trị thương mại phổ biến của nó ở chỗ nhỏ và nhanh.Nhưng rõ ràng ông đã định nghĩa đúng về lợi ích thời gian của máy tính.Việc làm này của Watson vẫn được duy trì nửa thế kỷ sau đó.Nhưng trong thực tế, Tom đã gia nhập cái nơi mà ông chán ghét: IBM của cha.Hoài bão đó còn đẩy ông đến những quyết định đầy phiêu lưu tiếp theo.Watson đã khiến Tom vượt qua nỗi sợ hãi (phải quản lý IBM) bằng cách buộc con trai mình tư duy nhiều các vấn đề lớn.Người trợ lý Nichol thì nhớ lại, Watson đã gắt lên với các kỹ sư ở phòng thí nghiệm: Cái chổi quét của cái máy, các anh đã có 30 năm để nhìn thấy vậy mà vẫn chưa giải quyết.Michael Treacy phân tích rằng, lựa chọn lấy khách hàng làm chính đã ấn định thành công của IBM cho hàng chục năm sau.thống William Howard Taft(*), mở đầu chiến dịch chống độc quyền trong kinh doanh bằng đạo luật Sherman.Matt Haig nhận định trong Brand Royalty How the worlds top 100 brands thrive & survive: Bằng chứng tham vọng của Watson là quyết định đặt tên lại cho công ty là International Business Ma- chines, tuy lúc đó thị trường của nó chỉ gói gọn trong lãnh thổ nước Mỹ.
