Không có thời gian, thì không có nỗi đau nào, không tiêu cực nào có thể tồn tại được.Ngay đến một cơn bực dọc nhẹ nhàng nhất cũng quan trọng, cần được nhận diện và xem xét kỹ; nếu không, nó sẽ tích lũy thành các phản ứng bạn không thể thấy được.Bạn sẽ không tìm kiếm sự trường tồn ở chốn mà người ta không thể tìm thấy nó: tức là trong cái thế giới thị hiện hình tướng, đắc thất, và tử sinh này.Do đó, tất cả tình yêu đều là tình yêu Thượng đế.Khi bàn về việc quan sát tâm trí, chúng ta đang cá nhân hóa một biến cố vốn thực sự có tầm quan trọng ở phạm vi vũ trụ: thông qua bạn, ý thức đang thức tỉnh bước ra khỏi giấc mơ đồng hóa với hình tướng và rút ra khỏi các hình tướng ấy.Chỉ đơn thuần chuyển dịch, làm việc, chạy đi – và thụ hưởng nó.Có nhiều cách trốn chạy như hư dối – như làm việc, rượu chè, ma túy, giận dữ, qui chiếu cảm giác (projection), đè nén, và vân vân chẳng hạn – nhưng chúng không giải thoát khỏi khổ đau.Tất cả mọi hình tướng đều vô thường.Từ đống tro tàn của thế giới cũ, lúc ấy một thế giới mới có thể xuất hiện.Nhận ra được sự vô nghĩa của nó mới là quan trọng.