Mấy ý tứ chợt ngân nga:Thi thoảng lướt qua một đám đông, họ tưởng tôi đang reo hò, họ gào đuổi theo: Việt Nam vô địch! Việt Nam vô địch! Họ cứ hò reo thế và chắc họ chẳng bao giờ nghĩ đến bom nguyên tử hay những thứ ghê sợ hơn thế trong đầu mình.Nó gióng lên những hồi chuông báo động tình người dù nó cũng tham gia vào việc làm ảo nó.Chẳng có gì đáng bực cả.Hề, mọi khi đi một mình, bây giờ có ông anh ngồi cũng đỡ chán.Cậu em người quen ấy đến đó thường xuyên.Bác mặc kệ cái nhìn của người đời, miễn là con cháu có thêm miếng cá, món quà…Và luôn là một cô thủ thư đầy trách nhiệm, lưu giữ và sắp xếp khá ngăn nắp những gì mà bạn cứ tưởng bạn đã quên béng và bị xóa sạch mất rồi.Hồi trước nó ở tầng một, trên đầu giường bác gái.Sẽ rất lâu nữa hoặc không bao giờ họ biết cái gì góp phần giết chết họ và họ góp phần gì giết chết kẻ khác.