Tôi không cần biết bạn tập trung tư tưởng vào cái gì, miễn bạn chịu luyện cái bộ máy suy nghĩ của bạn là được.Bạn biết rằng ít nhất cũng có được nửa giờ yên ổn.Hai mươi bốn giờ đó là của bạn đấy, không có của cải nào quý hơn.Chẳng hạn khu vực âm nhạc (2).Tôi la lớn lên như vậy.Trên báo chúng ta thường thấy những bài bày cách sống với một số tiền nhất định, và những bài đó gây những cuộc tranh luận sôi nổi, chứng tỏ rằng người ta rất chú ý tới vấn đề.Bạn cho điều đó là tự nhiên phải không? Vậy thì tại sao bạn lại ngạc nhiên khi tôi bảo rằng mỗi ngày trung bình bỏ ra một giờ luyên trí, sẽ làm cho óc bạn hoạt động hăng hái lên luôn luôn?Vậy, chúng ta bắt đầu xét quỹ chi tiêu thời giờ mỗi ngày.Chúng ta không bao giờ có thêm chút thì giờ nào đâu.Mỗi người và trường hợp mỗi người đều riêng biệt.