Nott - hiệp sĩ áo đen - leo lên lưng ngựa bắt đầu một ngày mới không được lạc quan cho lắm.Cả ngày hôm đó, anh lang thang khắp khu rừng với những suy nghĩ bi quan như thế.Đó là ngày chán chuờng nhất của Nott trong khu rừng Mê Hoặc.Chàng quỳ xuống tỏ lòng biết ơn, những giọt nước mắt sung sướng và hạnh phúc không kìm được đã trào ra.- Ai đó? Sid bừng tỉnh.Anh đã chấp nhận thách thức của ta trong số hàng trăm hiệp sĩ.Chỉ mấy mét đất trong cái khu rừng rộng lớn này thì cũng giống như một cơ hội trong hàng tỉ cơ hội khác.Chàng thầm nghĩ: "Trong quá khứ chưa từng có một cây bốn lá nào mọc ở khu rừng này thì đâu có nghĩ là trong tương lai nó sẽ không thể mọc lên được đâu.Họ không được lãng phí thời gian.Sid đang chìm sâu trong giấc ngủ yên bình với giấc mơ hy vọng về một điều kỳ lạ sẽ đến vào ngày mai.