Nên bạn bỏ qua như không.Bịt tai lại, im lặng, là xong.Lại nhớ đến cuốn Vua bóng đá của Azit Nêxin.Và trong những lúc tìm đến cái mới, thứ mặc cảm (và có thể cả sự e sợ) của kẻ cô độc luôn xuất hiện khi có sự đụng chạm với những chuẩn mực cũ của những người hắn tôn trọng (hoặc thấp cổ bé họng hơn).Con gái cả sắp lấy chồng, con gái út mổ ruột thừa còn nằm viện, chuẩn bị hàng bán ngày 20-11… Lại còn thằng cháu ngỗ ngược quỉ quái đội lốt trẻ em mắc những bệnh vô phương cứu chữa vì có phải bệnh đâu.Đã nhủ viết lại sẽ nhạt đi nhưng dù sao thì cũng nên viết.Trong cuộc đời đầy bất công vì sự nhu nhược này.Rồi mai đây, chúng lại xuất hiện trên mình một giấc mơ mới.Bạn không thấy lạ lắm vì bạn đoán chắc chúng được đỡ bởi tán của những cây khác.Nhưng không ngộ nhận mà ngại viết thì có phí đi không.