Kết quả, mỗi nhân viên phải ôm từng chồng báo cáo về nhà để nghiên cứu.Bà than số phận chẳng ra gì và viết thơ cho cha mẹ sẽ quay về Nữu Ước, không thể ở lại cái địa ngục này.Thế mà cho tới khi tôi 14 tuổi, không bao giờ tôi được một đôi giày cao su.Kết quả rất thần hiệu.Không có thì giờ để phí.Nuốt một cục lớn nha phiến rồi có thể nằm dài trên tuyết hưởng cái thú "đi mây" và lên mây luôn.Rồi về nhà, vẫn khóc như con nít.Đứng trong bếp nhìn qua cửa sổ, bà hoan hỉ ngắm "đàn chim đú đởn hay qua, dưới những đợt tuyết trắng".Phải đấy, mình đi viết thơ cám ơn lão ta mới được".Housman, giáo sư ở Đại học đường Cambridge, một trong những nhà sư phạm nổi danh nhất thời ông.