Chân lý đó đúng khi bạn viết tiểu thuyết cho độc giả coi.Tôi biết một tiểu thuyết gia rất sợ làm phiền lòng những người thân, đến nỗi không dám để lộ ra nét mặt, những tình cảm của ông khi ông âu sầu, lo lắng.Bạn nên ráng hiểu họ.Phải như vậy không, thưa ông?".Chúng ta giận khi người ta bảo đồng hồ của chúng ta chậm, xe chúng ta cổ, điều đó đã đành, mà chúng ta còn giận khi người ta cho rằng những quan niệm của ta về ngôi Hỏa tinh, về công dụng của một vị thuốc, hoặc về văn minh Ai Cập là sai nữa.Bạn cho là "lố bịch", là vô lý ư? Cái đó là quyền của bạn.Ông chạy ngay lại khách sạn của Chaliapine và gặp mặt, ông than thở, giọng thành thật, não nùng: "Đáng tiếc cho em quá! Thiệt đáng tiếc! Tất nhiên là em ca không được rồi.Sau này, Đức Giê Su đem nó ra giảng trên những đồi đá ở xứ Judée.Ngồi sau chiếc bàn làm việc, ngậm điếu sì gà lớn trong góc miệng, mỗi lần trông thấy mặt Amsei, ông ta nói như chó sủa: "Hôm nay không mua chi hết.Khi ta có lỗi, ta có thể nhận lỗi riêng với ta.
