Ai mà không mến một người như vậy?Thầy trả lời tôi rõ ràng từng tiếng một: "Henri Souvaine (ngừng một chút) lầu 18 (ngừng một chút) phòng 1816".Lúc đó mặt trời ở sau đám mây ló ra, tươi tỉnh cười với khách bộ hành.Cho nên họ bất đắc dĩ phải vâng lời, càu nhàu, oán hờn.Và, các bạn ơi! Nồng nàn làm sao! Ông hùng hồn diễn thuyết trong nửa giờ đồng hồ về tổ chức đó.Nhưng vẫn quyết chí học, học một mình.Tất cả những người am hiểu vấn đề đều đồng thanh nhận rằng cần phải có sự hòa hợp trong lúc ái ân.Tôi gắng hết sức để nói, nhưng chỉ phát ra được một tiếng khàn khàn.Hãng bèn sai ông Gaw lại Nữu Ước vô tận hang để làm xiêu lòng con cọp đó.Ông Farrell giận lắm.