Kalabad ngừng kể và chăm chú nhìn vào những gương mặt của các chàng trai:Nhưng tôi không rút ra được bài học nào cả.Giữa vòng tường thành bao bọc từ bao đời nay, những điều này cùng song song tồn tại từ năm này sang năm khác, từ đời này sang đời khác.Đêm ấy, ông lo lắng quá nên không thể nào chợp mắt được.- Giàu đến thế kia ư! – Bansir sửng sốt.Từ lâu đài của nhà vua, Rodan, người thợ rèn giáo mác của vương quốc Babylon, hớn hở điều khiển con ngựa chạy như bay về nhà.Tôi phải trở về nhà, phải trả hết nợ và xây một căn nhà để bắt đầu một cuộc sống mới với tầm nhận thức mới.Đó là Dabasir, người buôn lạc đà ở thành Babylon và cũng là chủ nợ của anh.- Anh là một người may mắn do được ông Algamish xem như là một người thừa kế của ông ta.- Vàng chứ, chọn vàng chứ! – Hai mươi bảy người cùng đồng loạt lên tiếng.
