Có những chiều thứ bảy, người ta vui như đám giỗ.Có cái người ta gọi là nam tính hòa trộn trong từ toàn thân xác, tâm thần bạn trai đến lối xử thế của họ.Họ không tin Aristote trong lời nầy: Hỡi các bạn, không có tri âm.Họ tìm những chiếc băng ở những nơi bóng mát, một gocù vườn thanh vắng nào đó để ngồi không.Cơn buồn như cái vun nặng trình tr ịch đ è trên tâm hồn họ.Có lắm tuổi xuân mơ ước những thú vui xác thịt rất tổn hại cho lòng băng tuyết.Cách chung thì trong gia đình, cha để mẹ giữ tiền.Đừng để các tâm hồn ấy làm Voltaire mà chuyển họ thành những Curé d'ars.Nhưng con vịt mẹ lúc đẻ trứng ra không còn liên lạc về sinh lý như mẹ với con.Các nhà giáo dục hay lãnh đạo những tổ chức nam thanh sống chung nên rất mực khôn ngoan đề phòng các quái tật trên.