Ừ, tớ cũng nghĩ thế, nhưng chỉ cốc đầu thôi.Có một bộ quần áo trên sàn và bạn mặc nó.Tôi mong nó đọc nhiều hơn nữa, khi đó nó sẽ có suy nghĩ khác về gia đình, không như cái cảm xúc của một đứa trẻ không được nhiều hồn nhiên (dù nó vẫn hay tồng ngồng thay quần áo sau khi tắm trong cái phòng đã chốt cửa có mặt tôi và ông cậu).Căn bản vì các dòng suy nghĩ cứ chảy nên bạn hay quên.Có đứa trẻ vừa mút kem vừa sán lại gần tò mò xem bà già bới rác.Cháu phải sống cho ông, cho các cô chú, anh chị và rất nhiều người khác nữa…Nhưng những vết thương lòng cứ thế mà nhiều và sâu hơn.Vừa muốn mắng cho đứa con gái và người chị họ ngoại vừa thừ người ra.Phải trình đơn cho cái loại đó, nhục lại còn làm cao, còn chửi đổng.Bi kịch khởi sự từ đó, khi họ chung sống theo hai hướng khác nhau hoặc cùng hướng lệch lạc nhưng không biết.