000đ quảng cáo trên báo, không chắc đã quyến rũ được một số thính giả như vậy tới khách sạn ông.một chi tiết không quan trọng.Thất vọng, người bán xe lại hỏi ý những bạn theo học lớp giảng của tôi.Nào "lấy làm quý hóa lắm", nào "mang ơn ông vô cùng").Pullman chú ý nghe, nhưng chưa tin hẳn.Ông thấy rằng họ có chỗ này đặc biệt nhất là lúc nào cũng cần được người khác khen, khuyến khích và chú trọng tới họ, cả trong những tật lố lăng nhất của họ.Chân lý đó đúng khi bạn viết tiểu thuyết cho độc giả coi.Nếu lúc đó không vừa lòng thì sẽ mang lại đổi.Nếu ông giúp tôi việc đó, tôi sẽ lấy làm quý hóa lắm và mang ơn ông vô cùng.Rõ ràng tôi thấy ông ta chưa hề được người mướn nhà nào nói với ông bằng cái giọng đó.
