Thật ra tối hôm ấy khách mời của tôi là Bill Hartack, một vận động viên đua ngựa.Có thể tôi sẽ không bao giờ được lên sân khấu cầm cái micro thao thao bất tuyệt.Bạn cần phải tự tin để nói, để chứng tỏ và khẳng định mình.Stevenson là một khách mời rất đặc biệt với sự thông minh sâu sắc và khéo léo giao tiếp.Nhưng tôi chỉ hỏi điều này sau khi đã trò chuyện ăn ý với anh.Sau đó, Boom-Boom hỏi tôi bảy từ mà trong đời chưa có ai hỏi tôi lần thứ hai.Còn bây giờ thì: Đừng ngủ gục! Đừng ngủ gục! Tôi cứ gật gù ngó đi ngó lại cái đồng hồ xem đã tới 9 giờ 30 chưa.Bob mất trong lúc đang ngủ vào một chiều cuối thu ở Florida, chỉ vài ngày sau khi anh đứng ra tổ chức lần sinh nhật thứ 60 của tôi ở Washington.Họ sẽ không nói! Và ta sẽ phải độc tấu với những câu hỏi không có câu trả lời đúng nghĩa.Trái lại những buổi họp nhàm chán và vì sao nhàm chán thì tất cả chúng ta ai cũng biết.