Bên phải cái giá cắm bút là hộp C sủi, sách giáo khoa, sách danh ngôn, truyện chữ, truyện tranh, báo, bộ tú lơ khơ, hai cái kính, một cái nằm ngửa nhìn ra giàn gấc, một cái nằm sấp nhìn vào giường.Đa phần chúng ta đều làm thế và coi đó là sự vô lí bình thường của đời sống.Ngả đầu cạnh nàng, áp tay nàng vào má.Vì thế mà bên cạnh việc muốn đổi gió và tập điều độ, tôi hơi bực, tôi đi.Nhưng viết ra thì như lặp lại một nỗi đau lờ đờ.Tôi khóc vì tôi không đủ năng lực để vừa hỏi vừa tìm câu trả lời trong những quãng đời vừa qua.Gặp ở rất nhiều nơi.Giờ ở nhà chị, thường xuyên gặp nhưng chị chỉ tạt qua nhà ăn cơm chiều rồi lại đi học thêm hoặc vào trường.Tôi chẳng biết nghĩ đến ai…Tôi phải tiếp tục đi với thân xác không được cái đầu dành thời gian chăm nom.