Nhưng chúng ta đã chấp nhận thấy giá trị của hạnh phúc chúng ta sẵn có chưa? Nhất định là chưa! Ông Schopenhauer đã nói: "Chúng ta ít khi nghĩ đến những cái chúng ta có, mà chỉ nghĩ đến những cái mà ta không có là nguyên nhân hầu hết những thảm trạng đời ta.Tôi lại nghĩ rằng người ta trả lương cũng chỉ để tôi làm công việc ấy.Vì vậy, khi bọn trẻ trở về nhà, bà liều quỳ xuống vệ hè, dí mắt xuống đất để dò những nét phấn.Nếu có một chiếc nổ cách chiếc tiềm thuỷ đĩnh năm sáu thước thôi, cũng đủ làm thủng một lỗ vỏ tàu và có cả chục chiếc thuỷ lôi đã nổ cách chúng tôi 16 thước.Bà cô Edith cũng vậy."Những nỗi bực mình nhỏ nhặt của ta cũng vậy.Thế mà rất nhiều người thường khổ sở vì lẽ ấy.Nhớ rằng không có người nào chết vì thiếu ngủ hết.Chứng tiểu đường (nước tiểu có nhiều đường) của những người lo lắng quá.Tôi không thể nào mua được những đồ phụ tùng và những máy móc cần thiết.
