Thí dụ ông John Palmer.Mở cửa ra, bà Webster thấy một thân hình nhỏ bé, ốm o, "chỉ còn xương với da, không đầy 50 kí lô, trông ghê sợ".Cô tự nhẩm như vậy: "Nếu không ngủ được thì cũng cóc cần, ta có thức tới sáng cũng chẳng làm sao!" Rồi nhắm mắt lại nói "Cứ nằm thế này mà chẳng lo nghĩ gì cả, thì cũng khỏe rồi".Nói đến tự tử, tôi nhớ đến trường hợp mà Bác sĩ H.Ấy là ông Galen Litchfield, một trong những nhà doanh nghiệp thành công nhất ở miền Tây Mỹ.Mà có lẽ họ cũng sợ quá thiệt.Sau cùng một buổi tối khốn đốn kia, tôi lết về phòng ngủ, bụng nghĩ về lần này chót đây.Vài danh nhân trong lịch sử nước Mỹ cũng đã điêu đứng vì tiền.Hễ ai lên tiếng phản đối một việc gì là ông liền lo làm cho người đó vừa lòng.Và xin cho con yêu tràn trề cả những kẻ thù của con nữa".