Tôi lại đón bạn khi bạn ở sở ra.Bạn hỏi ý kiến lý trí như vậy (nó không đòi tiền công đâu) và kết quả là lần sau, nếu món bò tái lại chín quá nữa thì bạn cũng rất bình tĩnh vui vẻ coi anh bếp như bạn bè và nhã nhặn yêu cầu anh ta cẩn thận hơn một chút.Bạn quên cả bạn bè cùng mệt nhọc, và buổi tối đó thấy thú vị làm sao.Nhưng mới đầu nên gắng sức in ít như vậy thôi.Sự tiếp tế thời gian mặc dầu rất đều đặn mà lại bị hạn chế một cách khắc nghiệt.Sự mong mỏi mà không được thoả mãn có thể làm cho y luôn bứt rứt.Rồi tôi sẽ xin giảng tại sao.Đó, thái độ của thầy phải như vậy.Chương trình lập ra thì phải theo nhưng không được coi nó như một ngẫu tượng phải thờ.Trời! thế mà đã 11 giờ 15 rồi chứ! Sửa soạn đi ngủ thì vừa, Rồi bạn bỏ ra 40 phút để sửa soạn đi ngủ, trước khi đi ngủ, bạn quen uống một ly uýt-ki thứ hảo hạng, điều ấy dễ hiểu.
