- Xin ngài đừng đi - Sid khẩn khoản - Xin hãy nói cho tôi biết tại sao.Các hiệp sĩ lần lượt leo lên ngựa ra về.Chẳng ai chịu thay đổi, canh tác lại mảnh đất này để làm nó thêm màu mỡ.Ban đêm, khu rừng thật im lặng và lạnh lẽo một cách đáng sợ, đó đây vang lên những tiếng hú, tiếng gầm gừ của những loài thú kỳ lạ, bí hiểm.Và điều này mang lại cho chàng một cảm giác dễ chịu, làm cho chàng ít còn phải bận tâm lo lắng về những điều khác nữa."Đây có vẻ là một nơi thích hợp đây" - chàng thầm nghĩ.Bất thình lình, một cơn gió lạnh ập tới khiến chàng rùng mình, và một việc mà chàng không thể nào tưởng tượng đã xảy ra.Bỗng Jim thấy nhột nhột ở bàn chân.Tất cả, tất cả chết dần ngoại trừ mấy trăm hạt rơi trên vài mét vuông đất tươi tốt, đầy nước, không có đá và đủ sáng của Sid.Thời gian sắp hết rồi!