Trong xã hội này, khi nhiều mộng ước đã tắt, những người nhạy cảm khó sống.Hôm trước, chị cả con bác bảo tôi: Hôm qua, em làm mẹ khóc đấy.Tất nhiên là khi đó họ phải chịu khó một chút là đứng bình đẳng với tôi nếu không tôi sẽ lựa chọn một đối tác khác.Khoảng cách giữa các thế hệ trước tiên là do người đi trước tạo ra.Tuổi già đang đến, mẹ cần tình yêu thương của những đứa con.Đời đang cũ nhưng vì cũ mà có quá nhiều cái mới rình rập, chờ đợi.Và tôi và xung quanh sẽ thôi cảm giác về em nữa.Và một số lí do khác…Và quyết định của tập đoàn kinh tế ấy có thể là quyết định của một con người nhỏ bé hay bị cảm khi ra mưa.Người bảo đời là bể khổ.
